Phiên tòa phúc thẩm kết thúc, 2 anh em ruột, mỗi người ra về một hướng, chẳng ai nhìn ai.
Trước đó, trình bày lý do xin giảm án và xin hưởng án treo, bị cáo Đ.V.H (sinh năm 1968, trú TP. Nha Trang) thừa nhận, bị cáo biết đánh người là vi phạm pháp luật, nhưng người em hành xử rất hỗn. Anh em ở cạnh nhà nhau và mâu thuẫn từ trước. Tối đó, 2 bà vợ cãi nhau, 2 anh em ra đôi co qua lại, dẫn tới cãi vã. Em bị cáo nhỏ hơn nhưng lại nói những lời thiếu tôn trọng. Bị cáo vẫn còn giữ đoạn ghi âm người em chửi mắng mình. Chính hành xử của người em đã khiến bị cáo bực tức, đấm vào mặt em rồi bỏ vào nhà. 3 ngày sau, người em có đơn yêu cầu khởi tố. Bị cáo thừa nhận đã thiếu kiềm chế nên có tát tai, xô qua xô lại, nhưng không thể nào gây ra thương tích 18% như kết luận giám định nêu. Thương tích trên đầu người em là vết thương cũ, do trước đây em tự đập đầu.
Ngược lại, người em xin tòa tăng nặng hình phạt đối với anh trai và buộc bị cáo H. phải bồi thường cho mình. Ông này bức xúc: Những lời ông ấy khai không đúng bản chất sự việc. Ngoài đời ông ấy rất hung, không hề hiền lành như lúc đứng ở đây… Tuy nhiên, sau khi nghe tòa phân tích, bị hại dần xuôi, đồng ý nhận 20 triệu đồng tiền bồi thường của anh trai và bắt đầu cân nhắc chuyện tha thứ…
Nhưng lúc này, luật sư bào chữa cho bị cáo lại nhấn mạnh, người em có lỗi trước vì đã chửi mắng anh. Trong khi đó, trước đây, người em đánh nhau, bị thương tích, chính bị cáo đã đứng ra bênh vực. Vị này còn trích đọc lá đơn xin cứu xét của người mẹ thể hiện bà đã đổ bệnh khi thấy 2 anh em mâu thuẫn và bà xin giảm án cho con trai lớn.
Sau khi nghe tòa công bố văn bản của cơ quan giám định giải thích, vết thương của người em được giám định trong vụ án này không phải vết thương cũ, người em lại bùng lên phẫn nộ. Ông quyết định lại, không cần bồi thường, không nhận 20 triệu đồng, đề nghị tòa tăng nặng hình phạt cho bị cáo. Ông giải thích thêm: Trong vụ đánh nhau trước, ông bị đánh nhầm, ông cũng chỉ là nạn nhân, không phải đi gây gổ đánh lộn mà được anh trai bênh. Ông cũng yêu cầu luật sư cân nhắc khi viện dẫn đơn của mẹ ông để bào chữa cho anh trai.
Cuối cùng, tòa vẫn chấp nhận giảm cho bị cáo 3 tháng tù, chỉ phải chấp hành 6 tháng tù về tội cố ý gây thương tích do bị cáo được hưởng tình tiết giảm nhẹ bồi thường khắc phục hậu quả. Tòa giải thích thêm, bị cáo đã mang 20 triệu đồng tới bồi thường tại tòa, nhưng bị hại không chịu nhận, cho dù đã được tòa giải thích. Theo quy định, hành động của bị cáo vẫn thể hiện sự ăn năn, thiện chí bồi thường, không phụ thuộc vào việc bị hại nhận hay từ chối. Đối với kháng cáo đề nghị xem xét bồi thường cho bị hại, do tại phiên tòa sơ thẩm, bị hại không yêu cầu nên đến cấp phúc thẩm không có cơ sở xem xét.
Nhìn 2 anh em hậm hực ra về, vị chủ tọa phiên tòa lắc đầu: Họ là anh em ruột, lại sống sát nhau, tòa cũng cố phân tích cho họ hiểu để hòa hợp trở lại, đừng đánh mất tình anh em, nhưng họ chưa hết cố chấp.
TAM THUẬT