Lý do hủy án là cấp sơ thẩm chưa chứng minh được bị cáo đã lấy số tiền trong két sắt hay tiền bị… mất trộm.
Theo án sơ thẩm, từ tháng 5-2014 đến đầu năm 2016, Huyền được phân công làm thủ quỹ của Trung tâm Phát triển quỹ đất huyện Vạn Ninh (gọi tắt là trung tâm). Bị cáo được giao quản lý tổng số tiền tồn quỹ của trung tâm là hơn 758 triệu đồng để trong két sắt tại cơ quan. Đây là tiền do UBND huyện Vạn Ninh giao cho trung tâm quản lý để thực hiện việc bồi thường giải tỏa cho các hộ dân trên trong dự án.
Ngày 5-1-2016, có một người dân đến nhận tiền bồi thường nên Huyền mở két sắt để tại phòng kế toán lấy tiền đem qua phòng phát triển quỹ đất và chi hơn 20 triệu đồng. Sau đó Huyền đem số tiền còn lại cất vào két sắt, khóa lại nhưng để chùm chìa khóa trên nóc két sắt. Trưa cùng ngày, Huyền bấm khóa cửa phòng kế toán là nơi để két sắt và ra về sau cùng. Đầu giờ chiều, kế toán của trung tâm hỏi mượn chìa khóa để mở vào phòng thì phát hiện cửa két sắt đã mở, tiền trong két bị mất gần hết, chỉ còn hơn 1 triệu đồng.
Công an xác định két sắt không có dấu hiệu bị cạy phá và biến dạng, chỉ có một dấu vết đường vân tay ngón trỏ phải của Huyền. Quá trình điều tra Huyền khai trong số tiền hơn 758 triệu đồng bị cáo đã lấy chi trả cho người dân và để quên trong tủ đựng giấy vụn hai cọc tiền 260 triệu đồng, 87 triệu đồng.
Ngoài ra, trước khi bàn giao quỹ cho Huyền thì hai người bàn giao đã làm thất thoát 25 triệu đồng. Bị cáo cũng đã chi tạm ứng cho hai nhân viên trong cơ quan 24 triệu đồng; bản thân bị cáo cũng tự tạm ứng 10 triệu đồng. Theo bị cáo, số tiền còn lại trong két sắt bị thất thoát chỉ là hơn 352 triệu đồng. Đây cũng là số tiền cơ quan tố tụng dùng để buộc tội Huyền và trong quá trình điều tra bị cáo đã giao nộp toàn bộ cho trung tâm.
Quá trình điều tra cũng như tại phiên tòa sơ thẩm và phúc thẩm, bị cáo đều không thừa nhận hành vi phạm tội. Huyền khẳng định ngày xảy ra sự việc, sau khi chi tiền cho người dân xong, bị cáo khóa két bằng khóa chìa, không khóa bằng mã số, sau đó thì bị mất trộm. Riêng số tiền 10 triệu đồng là bị cáo tự tạm ứng cho mình chứ không chiếm đoạt và đã trả lại.
Đối với hơn 352 triệu đồng tiền thất thoát là do bị trộm, bị cáo chịu trách nhiệm việc để mất tiền chứ không chiếm đoạt nên không phạm tội tham ô tài sản. Tại các biên bản hỏi cung có ghi bị cáo thừa nhận chiếm đoạt 10 triệu đồng của trung tâm nhưng là do điều tra viên chứ không phải ý chí của bị cáo khai.
Tại tòa, luật sư Nguyễn Văn Phước (Đoàn Luật sư tỉnh Khánh Hòa) bào chữa cho bị cáo cho rằng bị cáo Huyền không chiếm đoạt tiền của trung tâm, truy tố không có căn cứ… Muốn kết tội tham ô tài sản thì phải chứng minh được bị cáo có hành vi chiếm đoạt. Nhưng không có căn cứ nào chứng minh Huyền đã có những thủ đoạn gian dối như cạy phá, tạo hiện trường giả, lập chứng từ giả, tẩy xóa, sửa chữa hóa đơn, tài liệu, sổ sách nhằm chiếm đoạt tiền. Cơ quan tố tụng chỉ căn cứ vào kết quả đối chiếu sổ sách để kết tội tham ô là không ổn...
Về tố tụng, theo luật sư tại phiên tòa sơ thẩm sau khi kết thúc phần xét hỏi, chủ tọa đã không cho bị cáo được phát biểu lời tự bào chữa, trong khi người làm chứng thì được phát biểu tranh luận. Việc này là vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng, tước bỏ quyền quan trọng của bị cáo.
Cuối cùng, tòa phúc thẩm đã tuyên hủy toàn bộ bản án và giao hồ sơ cho cấp sơ thẩm để điều tra, xét xử lại từ đầu.